Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2018

THƯ CỦA MỘT CÔ GIÁO VỀ HƯU NHÂN VỤ HIỆU TRƯỞNG LẠM DỤNG TÌNH DỤC HỌC SINH TRƯỜNG PTDTNT THANH SƠN - PHÚ THỌ


Xin phép cô giáo tôi đăng thư này:

“Miền Bắc Việt Nam, 15/12/2018.

Chào bác Nguyễn Hữu Thao.
Tôi là một giáo viên đã nghỉ hưu mấy năm bác ạ, tôi và bác cùng tuổi Tuất như nhau đấy, và tôi vẫn theo dõi bác hàng ngày, tuy tôi không làm bạn Fb với bác.
Tôi muốn xin tâm sự với bác đôi điều, nhân vụ thầy HT ở Thanh Sơn - Phú Thọ vướng kỷ luật.
Nếu bác sử dụng, xin đừng nêu tên tôi, tôi tin bác.
Bác ạ, cả cuộc đời làm giáo viên của tôi cũng đã gắn bó với một ngôi trường phổ thông dân tộc nội trú (
PTDTNT), tôi xin miễn nêu tên trường ra đây vì tôi không muốn tên mình lại được nhắc trên mạng XH và hơn nữa, con gái tôi nay lại là giáo viên ở ngôi trường của đời tôi, mong bác thông cảm.

Bác ạ, câu chuyện hôm nay đã bị vở lỡ ra ở Thanh Sơn - Phú Thọ ấy, nó không lạ gì với chúng tôi, những người đã và đang làm giáo viên ở các trường PTDTNT. Chúng tôi đã thấy, đã biết đã nghe ... bao năm rồi. Bác thấy đấy, các em học sinh xa nhà từ nhỏ, đối với chúng, thầy cô giáo và nhất là giáo viên quản sinh, hiệu trưởng hiệu phó rất quan trọng, có uy lực ghê gớm lắm, nó còn hơn bố mẹ chúng nhiều! Bản chất của HS miền núi phần lớn cam chịu nghe theo. Chúng nó coi cơm ăn, áo mặc, nhà ở, trường học ... là ân huệ của hiệu trưởng, của các thầy cô! Cho nên chúng nó phục tùng không dám trái lệnh, không dám kêu ca phản ứng lại kể cả những yêu cầu mơn trớn, xấu hổ quá đáng! Có một đặc điểm HSDT phần lớn rụt rè, chân phác, thật thà và đau lòng bác ạ, đặc tính “nai tơ” (tôi xin lỗi) của các em đã kích thích tính ham muốn nhục dục của những đồng nghiệp bệnh hoạn của chúng tôi! Những giáo viên trẻ, xa nhà, đã có môi trường quan hệ tình dục mà không có lương tâm thì quá dễ thực hiện các hành vi lạm dụng tình dục với các nữ sinh đang tuổi dậy thì phơi phới. HS dân tộc không ý tứ kín đáo như HS dưới xuôi. Con trai con gái có thể ôm vật nhau, và khi thầy giáo nắm tay, ôm eo “va chạm” những vùng nhạy cảm chúng cũng ít để ý quan tâm. Cho nên những GV có đức tính xấu, ham muốn thì khi tiếp xúc với HSDT họ nghĩ ngay đến khả năng dễ chinh phục và lợi dụng ... Còn trường hợp như ông HT Đinh Bằng My, kẻ thích quan hệ với nam sinh, tôi chỉ nghe loáng thoáng qua chứ chưa biết cụ thể ở đâu, khi nào.
Bác ạ, bao năm làm giáo viên ở trường PTDTNT tôi thấy hiệu quả, tác dụng của nó cũng không được khả thi như yêu cầu đặt ra của nhà nước đối với nhà trường. Chỉ có con em cán bộ miền núi gửi học vào đó sau này mới có cơ hội thành đạt trưởng thành. Vì có sự nâng đỡ của cha mẹ mình, của các mối quan hệ. Còn những học sinh khác, tôi có theo dõi ở trường mình thì hiệu quả rất thấp để các em học lên rồi trở về xây dựng bản làng quê hương?
Tôi đã có những chuyến đi, những lần cùng các em về thăm gia đình làng bản, tôi càng đau lòng thương xót bà con dân tộc miền núi trên kia! Bác ơi, trên ấy nó đã và đang hình thành một cung cách - “trưởng bản, thống lý” như xưa. Dòng họ, gia đình trị, cha truyền con nối. Học sinh học xong, nếu không học lên được, xin được việc làm ở TP dưới xuôi thì về lại lên nương làm rẫy ... sống khổ ải như (hơn) xưa.
Cho nên mấy ngày nay, khi nghe tin về tội trạng của một thầy giáo HT ở một ngôi trường PTDTNT tôi đã không quá ngỡ ngàng, nhưng tôi cũng cảm thấy mình có lỗi. Khi đọc bài thơ 5 chữ bác phê phán tập thể giáo viên trường PTDTNT Thanh Sơn - Phú Thọ (*), tôi đã cảm nhận được mình cũng đã như họ. Đã không dám làm gì để cứu vớt giúp đỡ các em HS tránh khỏi nanh vuốt cạm bẩy nhớp nhơ. Chúng tôi đã có lỗi với các em, với phụ huynh với đồng bào các dân tộc thiểu số với đảng với Bác Hồ kính yêu!
Cho nên tôi muốn viết những dòng này tâm sự với bác, nỗi niềm của một bà giáo già, đã cống hiến đời mình cho giáo dục các thế hệ học sinh dân tộc thiểu số, nhưng cũng đã có lỗi với các em rất nhiều.
Nhân đây bác cho tôi được nói lời xin lỗi các em, các bậc phụ huynh ngàn lần!
Xin chào bác nhé, và cảm ơn bác đã nghe tôi tâm sự.
Viết đến đây, nước mắt tôi đang trào ra bác ơi!

P/S: (*)

PHẢI KỶ LUẬT CẢ TẬP THỂ GIÁO VIÊN
Rồi đây chắc chắn bắt
Thằng hiệu trưởng thây ma
Bao năm dài bệnh hoạn
Đền tội mình gây ra!
Rồi đây vòng số tám
Còng tay Đinh Bằng My
Nhưng giáo viên trường ấy
Thanh Sơn sẽ nói gì?
Bao năm rồi họ thấy
Học sinh là nạn nhân
Người ngoảnh mặt sợ hãi
Kẻ lơ đi, bất cần?
Mà có thầy cô lại
Còn dễu cợt học sinh
Bị hiệu trưởng lạm dụng
Không liên quan đến mình?
Thầy cô mà nhu nhược
Thầy cô mà đớn hèn
Thấy tội ác, im lặng
Giáo viên kia đồ quèn!
Cho nên tôi đề nghị
Phải kỷ luật giáo viên
Cả tập thể tồi tệ
Dung chúng tội, nặng thêm..?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét