Mấy ngày giáp tết trên mạng lan truyền bức ảnh làm tôi cứ bị
ám ảnh mãi.
1. Đây là bức ảnh thuộc một nhánh của nhiếp ảnh gọi là ảnh đường
phố (street photography). Khác với ảnh nghệ thuật, ảnh phong cảnh, ảnh sắp đặt,
nó ít chú trọng sắp đặt hay bố cục. Cuộc sống ngồn ngộn đi vào ảnh, xô bồ và tự
nhiên.
2. Tôi đồ rằng tác giả bức ảnh là người không chuyên. Bức tôi
thấy lần đầu hoàn toàn sai về bố cục, bức tôi dẫn ra đây đã được ai đó cắt cop
cho gọn lại.
3. Thành công của bức ảnh không phụ thuộc vào anh dùng thiết
bị gì để chụp, anh có tên tuổi hay không mà phụ thuộc cái cách anh nhìn cuộc sống
và đưa ra cho người xem cái nhìn ấm áp nhân hậu của mình.
Cái nhìn đồng cảm với thân phận người nghèo nói riêng, với
con người nói chung.
4. Vì sao bức ảnh lại ám ảnh ta đến vậy?
Dáng ngồi bó gối an phận nơi vệ đường (không phải chợ) của người đàn ông và của cả con chó. Ánh mắt buồn của anh ta vì phải bán con cún bé nhỏ để có chút tiền sắm tết, hai bàn tay anh giữ con chó không hề chặt, chỉ như là ôm ấp nó lần cuối. Nhân vật cún con trong ảnh cũng tuyệt vời, nó ngồi lặng im, chờ người hỏi mua, cam chịu đến nao lòng.
Ta thấy người đàn ông gầy gò ngồi đã lâu, đôi mắt nhìn vào vô
định. Anh ta mong bán được con chó mà cũng lo có người đến mua nó. Cái nhìn
không một chút hy vọng vào tương lai.
Nhân vật người và chó trong bức ảnh nghèo nhưng không hèn, khổ
mà không gian. Họ không hề mất tự trọng.
Hậu cảnh là mấy cái xe đạp nghiêng ngả như tô đậm thêm tính bấp
bênh của phận nghèo.
5. Nếu là tôi, tôi sẽ zoom ống kính đến gần để đặc tả khuôn mặt
nhân vật chính. Song nghĩ lại tôi thấy tác giả bức ảnh đã đúng khi để anh bán
chó nhỏ bé lọt thỏm vào ngổn ngang đời sống. Anh ta là một phần của khung cảnh,
một nhỏ nhoi trong cuộc đời này.
Ngắm bức ảnh ta thấy có mình trong đó, thấy nỗi đau chưa có
ngày chấm dứt: phận người và phận chó khác gì nhau?
Cảm ơn tác giả vô danh của bức ảnh. Anh/ chị đã làm đúng chức
phận của nhiếp ảnh gia mặc dù chưa ai gọi anh chị là nhiếp ảnh gia.
ẤM LÒNG 30 TẾT: Cuối cùng thì lão Hạc 2020 là có thật các bạn ạ.
Trả lờiXóaMột bạn tên Sơn đã tìm ra người đàn ông bán chó trong tiết Xuân thì, ông ấy khổ lắm, nghèo lắm luôn!
Sơn kể: “LÃO HẠC GIỮA ĐỜI THƯỜNG
Đó là cái tên làm xôn xao cộng đồng mạng mấy ngày nay.
Có mặt tại nhà chú Nguyên Học (lão Hạc )vào ngày cuối năm,tại tổ 15 ấp Bầu Trâm, xã Bầu Trâm, Long Khánh Đồng Nai, thăm và tặng cho chú một số tiền để chú sắm Tết.
Nhà chú thuộc hộ nghèo, vợ chú bệnh lâu năm, chú là nhân vật được cho là lão Hạc của cộng đồng mạng, đã bán chó tại chợ Long Khánh, để trang trải cho ngày Tết và mua thuốc cho vợ uống.
Hỡi ơi ,một con chó nhỏ cõng quá nhiều khoản chi phí. Ơn trời, cuối cùng cũng bán được con chó, vừa đủ mua gạo, muối đường, bột ngọt...Thế thôi.”