Ông Trương Tấn Sang, Chủ tịch nước
Việt Nam hiện nay, gần đây có tuyên bố được mọi người chú ý, "Một con sâu
đã nguy hiểm rồi, một bầy sâu là 'chết cái đất nước này".
Tuyên bố này nói lên một sự thực còn tồi tệ
hơn: một nồi canh với một bầy sâu thì chỉ còn là một nồi canh sâu? Mà đã là nồi
canh sâu thì còn tiếc gì nữa mà không đổ bỏ đi. Ai còn có thể ăn được, trừ khi
quá nghèo khổ không ăn thì chết.
Đảng đang kêu gọi chỉnh đốn để hy vọng trừ
diệt bầy sâu, làm trong sạch đảng. Đảng nói thế chứ dân không tin thế.
Dân gian hiện nay có câu: "Đảng cứ nói,
dân cứ làm", và Đảng nói đường đảng, dân làm đường dân.
Dân cứ làm như thế nào? Tiêu cực thì dân cấy
sâu vào nồi canh của đảng. Dân nuôi các công an địa phương; hối lộ cảnh sát
giao thông; móc ngoặc với cán bộ thoái hóa.
'Nồi canh đảng' ngày càng có nhiều sâu, sâu
ngày càng to và mập hơn. Dân hoan hô nghị quyết, hoan hô đảng công khai trong
các buổi họp tổ dân phố, nhưng 'chửi đảng' thậm tệ nơi riêng tư, với nhau,
trong gia đình, ngoài đường phố, tại các quán nước, trên xích lô, trong taxi.
Sống hai mặt
Mọi người đều phải sống hai mặt, nói một đằng
làm một nẻo, trước mặt nói tốt, làm tốt, vắng mặt nói xấu, làm xấu.
Dân phải làm như thế mới sống được, mới không
bị đi tù, không bị theo dõi, trù úm; mới hy vọng làm ăn, học hành, sinh sống
yên ổn được.
Nhưng nếu dân cả nước cứ phải làm như thế thì
than ôi, đất nước còn gì, dân tộc còn gì; còn gì để tự hào dân tộc, còn đâu là
tiêu chuẩn đạo đức, là trật tự xã hội, là 'Công bằng, Văn minh'?
Còn đâu Văn hiến chi bang, đạo thống Tiên
Rồng? Tiền đồ dân tộc và tương lai đất nước đi về đâu? Người Việt nào có lòng
mà im lặng được trước tình trạng băng hoại đạo đức, tinh thần toàn diện như
thế?
Trong khi đó thì đảng nói gì và làm gì? Cần
sửa sai và chỉnh đốn. Chỉnh đốn đảng để đưa đất nước tiên lên chủ nghĩa xã hội.
Nhưng như câu nói ngoài dân thể hiện thực tế: “càng chỉnh càng đốn”. Liệu còn
chỉnh đốn được không? Hay câu hỏi chính xác hơn là: thể chế chính trị cộng sản
có chỉnh đốn được không?
Nhiều cựu lãnh đạo cộng sản thế giới đã thú
nhận chế độ cộng sản không thể sửa sai được. Từ ông Gorbachev đến ông Yeltsin
đều nói như thế.
Ông Gorbachev giờ đây còn tỏ ra ân hận là mình
vẫn cố sửa đổi để mong cứu Đảng Cộng sản Liên Xô vào những tháng cuối cùng
của chế độ cộng sản. Ông tiếc là đã không bỏ đảng CS sớm hơn.
Yeltsin, Gorbachev là những lãnh tụ cộng sản
quốc tế lừng danh. Họ không phải là những người chống cộng. Họ phải biết rõ hơn
bất kỳ nhà lãnh đạo cộng sản nào ở Việt Nam về bản chất của hệ thống chính
trị cộng sản.
Họ đã can đảm mở đường cho Nga trước, Liên Xô
sau, dứt bỏ chủ nghĩa cộng sản và hệ thống chính trị cộng sản. Họ đã không
vì quyền và lợi riêng mà cố duy trì cho bằng được cái chủ nghĩa và hệ thống
chính trị cộng sản đã lỗi thời đó.
Đây là chủ nghĩa và hệ thống ngoại lai mà một
người Việt, ông Lý Đông A từ đầu thập niên 1940, đã khẳng định là thứ chủ
nghĩa "lạc hậu non 100 năm", thất bại trong kiến thiết tại Liên Xô và
sẽ hoàn toàn sụp đổ trên toàn thế giới.
Không thể sửa sai một chủ nghĩa và một cơ chế
chính trị đã sai lầm từ bản chất, từ các quan điểm nền tảng. Chỉnh đốn đảng để
thực hiện khẩu hiệu trên, do đó, chỉ là công sức vô ích, dù thiện chí có thực
đến thế nào.
Đối với người dân Việt, giải pháp duy nhất tốt
lúc này, cho chính đảng cộng sản và cho đất nước, không phải là chỉnh đốn Đảng
Cộng sản, mà là trả lại quyền tự quyết cho toàn dân - là dân chủ, dân chủ chân
chính và toàn diện.
Dân chủ chân chính, để mọi thành phần dân
chúng, cụ thể là hai thành phần còn tin theo cộng sản và không tin theo cộng
sản, đều được quyền cùng tồn tại, cùng tự do hoạt động, cùng cạnh tranh lành
mạnh, để đưa ra và thực hiện các chương trình kiến thiết đất nước. Cạnh tranh
trong ôn hòa, công khai, minh bạch, trong sáng, để toàn dân cùng so sánh và tự
do chọn lựa.
Dân chủ toàn diện để người dân thực sự làm chủ
được mọi hoạt động của mình trong mọi lãnh vực, từ kinh tế thương mại, đến văn
hóa, giáo dục, thông tin, tôn giáo, tư tưởng và chính trị. Đất nước tiến được
hay không là do toàn dân có được môi trường và điều kiện để sinh họat tự do,
tích cực, có hiệu quả trong mọi lãnh vực hay không.
Pháp trị thay cho Đảng trị
Môi trường và điều kiện cần thiết đó chính là
hệ thống chính trị Dân chủ Pháp trị, không phải độc tài Đảng trị hiện nay.
Hiến pháp và luật pháp phải có giá trị phán
quyết tối cao, đứng trên mọi đảng phái, không một cá nhân, một đảng phái nào,
có thể đứng ngoài và đứng trên Hiến pháp và luật pháp được, kể cả người đứng
đầu chính quyền và đảng cầm quyền. Dân chỉ thực sự làm chủ khi được tự do sinh
họat trong một xã hội như thế.
Ban lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam hãy
chứng tỏ bản lãnh chính trị và tầm nhìn thời đại để thay đổi triệt để và cỗi
gốc, để từ bỏ độc tài đảng trị và chấp nhận Dân chủ Pháp trị.
Việc đầu tiên là chấp nhận một lộ trình dân
chủ hóa. Dù công bố hay không, bước đầu tiên trong lộ trình này là thả tất cả
những tù nhân đang bị giam giữ hay quản chế vì lý do tư tưởng, chính trị và tôn
giáo. Bước tiếp theo là hủy bỏ các điều khoản trong Bộ Luật Hình sự và các
Luật khác mà từ trước đến nay vẫn được sử dụng để đàn áp, bắt giữ những người
bất đồng chính kiến.
"Nhưng chỉnh đốn chỉ là vô hiệu bởi
không thể vừa đá bóng vừa thổi còi"
Sau đó, ngưng bắt giữ những người phát biểu,
một cách ôn hòa bất bạo động, các ý kiến khác biệt với đảng và nhà nước cộng
sản. Cuối cùng là ban hành các đạo luật cho phép người dân thành lập các tổ
chức chính trị và dân sự, và được họat động công khai hợp pháp, như là tiếng
nói đối lập với Đảng Cộng sản đang cầm quyền.
Lộ trình dân chủ, với những bước đi tuần tự và
cụ thể như thế, sẽ tạo ra một bầu khí văn hóa chính trị mới, gây phấn chấn cho
mọi người Việt, khơi dậy sức sống và sức sáng tạo cho toàn dân trong mọi lãnh
vực họat động xã hội, nhất là trong những lãnh vực mà đến nay vẫn hết sức nghèo
nàn, sơ cứng vì bị đảng kiểm sóat chặt chẽ.
Việc đảng Đảng Cộng sản Việt Nam thực thi
một lộ trình thay đổi chính trị ôn hòa công khai như thế là điều mà những người
Việt quan tâm trong và ngoài nứơc hằng mong đợi, để đất nước và nhân dân sớm
chuyển mình sang giai đọan cất cánh. Nhưng cũng rất nhiều người không tin rằng
ban lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam muốn và dám làm như thế.
Không muốn vì nó có thể dẫn đến hậu quả là
đảng mất quyền vì không được đa số nhân dân tín nhiệm. Không dám vì để thực
hiện được điều này ban lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay phải vượt
qua được chính mình, được chính nỗi lo sợ mất những đặc quyền đặc lợi hiện đang
chiếm giữ.
Đảng chỉ dám chỉnh đốn đảng của mình. Nhưng
chỉnh đốn chỉ là vô hiệu bởi không thể vừa đá bóng vừa thổi còi, vừa sản sinh
ra sâu lại vừa tự diệt sâu, lấy bầy sâu diệt từng con sâu.
Sâu được sản sinh ra và nuôi dưỡng bởi chính
hệ thống độc quyền, đặc quyền đặc lợi. Muốn trừ sâu cần chấm dứt độc quyền, cần
để xuất hiện những cơ cấu nằm ngoài và độc lập với các cơ cấu của Đảng và Nhà
nước.
Các cơ cấu độc lập này phải được bảo vệ bằng
luật pháp công minh của hệ thống pháp trị. Thiếu những cơ cấu đó chỉnh đốn chỉ
là biện pháp xoa dầu cho người sắp chết, như chính ông Truơng Tấn Sang đã cảnh
báo: “Một bầy sâu là 'chết' cái đất nước này”.
Nhưng liệu 'bầy sâu' của Đảng Cộng sản có
làm 'chết' cái đất nước này hay sẽ làm chết Đảng?
Một đất nước và một dân tộc đã không bị diệt
vong, dù 1000 năm nô lệ Tàu, dù 100 năm đô hộ Tây thì chắc chắn sẽ biết vươn
mình đứng dậy, rũ sạch mấy chục năm đảng trị, để phục sinh, tồn tại và tiến
hóa, đến vô cùng.
Như đã thế và tất nhiên phải thế. Vì đó là dân
tộc Việt.
Đoàn Viết Hoạt
Gửi tới BBC từ Hoa Kỳ
Bài viết thể hiện quan điểm và cách
hành văn của tác giả, một nhà vận động dân chủ và nhân quyền cho
Việt Nam, hiện sống tại Virginia, Hoa Kỳ.
Cố Trung tướng Trần Độ viết về hiện trạng của XHCN ngày nay:
Trả lờiXóa-Không có khả năng và phương pháp để phát hiện tài năng
- Không có khả năng và không biết sử dụng tài năng, vì nó cho rằng tài năng thường có hại, tài năng không chịu ngoan ngoãn phục tùng
- Nó lại càng không có khả năng phân biệt tài năng thật và tài năng giả, trí thức thật và trí thức giả. Nó chỉ thích nghe những điều xuôi chiều và xu nịnh, Nó không thể chịu được những cái độc đáo và không dung tha sự độc lập".
Về vấn đề Đảng lãnh đạo, Trần Độ phát biểu: "Tôi vẫn tán thành và ủng hộ vai trò lãnh đạo chính trị của Đảng. Nhưng lãnh đạo không có nghĩa là thống trị. Đảng lãnh đạo không có nghĩa là đảng trị. Kinh nghiệm lịch sử trong nước và thế giới đã chứng minh rằng mọi sự độc quyền, độc tôn đều đưa tới thoái hoá, ruỗng nát, tắc tỵ không những của cơ thể xã hội mà cả cơ thể Đảng nữa".
Theo Trần Độ "nguyên nhân sâu xa của các hiện tượng tiêu cực trong Đảng và phần nào trong xã hội là ở cơ chế lãnh đạo toàn diện tuyệt đối của Đảng".
Ông kêu gọi: "Đảng Cộng sản phải tự mình từ bỏ chế độ độc đảng, toàn trị, khôi phục vai trò, vị trí vốn có của Quốc hội, Chính phủ. Phải thực hiện đúng Hiến pháp, tức là sửa chữa các đạo luật chưa đúng tinh thần Hiến pháp. Đó là phải có những đạo luật ban bố quyền tự do lập hội, lập đảng, tự do ngôn luận, luật báo chí, xuất bản. Sửa chữa các luật bầu cử ứng cử tự do, từ bỏ quyền quyết định của cơ quan tổ chức Đảng, trừ bỏ "hiệp thương" mà thực chất là gò ép"....
Nhật ký Rồng Rắn của Trần Độ:
http://vn.360plus.yahoo.com/giaitri59/article?mid=98