27/7, tôi đi qua đài tưởng niệm liệt sĩ Bắc Sơn. Nhìn dòng chữ to :” Nêu cao đạo lý uống nước nhớ nguồn...” và chiếc lư hương, chợt nhớ đến người bạn già cùng nằm cấp cứu ở khoa Tim mạch- BV Hữu nghi. Đúng tròn 1 năm. Và xúc động không thể không viết...
Tôi cũng là dân BK, cũng chơi trong ban nhạc của khoa Điện và ban nhạc của trường. Rồi tôi đi lính, chiến đấu trên chiến trường Đường 9 Nam Lào và đặc biệt lò lửa Quảng Trị 1972. Rất may, sống trở về - nhưng mang trọng bệnh “ Chất độc đã cam “. Và rồi 1 con số 0 ....
Có lẽ vậy mà chúng tôi đồng cảm để anh Chương “ dốc hết ruột gan “ anh giữ kín bao lâu nay.
Các bạn biết đấy, những kỹ sư quèn như chúng tôi biết làm gì đây ngoài việc lầm lũi làm vì nồi cơm của gia đình. Nhất là thời bao cấp đầy khó khăn.
Nhiều yếu kiến của các bạn, nhưng hãy xem:
Sau khi đúc thành công chiếc lư hương, anh được mời đi dự hội nghị “ Đúc chính xác “ thế giới, họp ở Na uy. Mời đích danh.
Nhưng người đi thay lại là tay giám đốc nhà máy. Để rồi leo lên chức Vụ trưởng Vụ tổ chức can bộ Bộ Công nghiệp đầy quyền uy.
Anh Chương, người kỹ sư quèn ấy chỉ còn cách im lặng để giữ nồi cơm, manh áo !
Ôi cuộc đời đôi khi phải chấp nhận,
Phải không các bạn !!
***
Vắt chanh bỏ vỏ
Tìm hiểu 1 người Hà nội tài hoa và thiệt thòi.
Kỷ niệm 27/7
Số phận người cha đẻ những cánh bơm xăng dầu cho đường ống xăng dầu tiếp tế cho chiến trường và đồng thời là cha đẻ chiếc lư hương đặt trang trọng ơ đài liệt sĩ Bắc Sơn đường Hoàng Diệu Hà Nội.
Tôi quá may mắn, trong lần nằm bệnh viện lần này được gặp người anh hùng vô danh. Vâng, tôi vào viện hôm trước, hôm sau người ta đưa vào nằm cạnh giường tôi một ông già không người thân đi cùng. Ông ôm theo 1 chiếc chậu bên trong là toàn bộ gia sản ... Tôi cứ ngỡ ông ở nông thôn lên. Đến bữa ăn trưa, chẳng có ai chăm ông cả. Ông đặt chiếc chậu lên giường, lục tìm rồi lôi ra 2 gói bột dinh dưỡng pha uống. Nhưng than ôi, tuổi già khiến ông loay hoay mãi. Tôi vội sang giúp ông. Đến bữa tối ông nhịn, tuổi già mệt mỏi ông chẳng muốn làm gì, còn người nhà thì bặt tăm ... Ông khai với bác sĩ cách đây 2 năm đã 2 lần bị xuất huyết não. Đến tối vào đánh răng, ôm theo chiếc cốc thủy tinh, lập bập đánh vỡ, may con tôi kịp thu dọn hộ. Rồi ông loạng choạng đi, té ngã, may bọn tôi kịp đỡ ...