Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2022

ĐIỀU THÚ VỊ VỀ NGUỒN GỐC CÁC ĐỊA DANH Ở MIỀN NAM VIỆT NAM…


 

1 – Tên do địa hình, địa thế:
Bắt đầu bằng một câu hát dân gian ở vùng Ba Tri, tỉnh Bến Tre:
“Gió đưa gió đẩy,
về rẫy ăn còng,
về bưng ăn cá,
về giồng ăn dưa…”
Giồng
là chỗ đất cao hơn ruộng, trên đó nông dân cất nhà ở và trồng rau, đậu, khoai củ cùng một số loại cây ăn trái. Bởi vậy nên mới có bài hát: “trên đất giồng mình trồng khoai lang…”
Một con giồng có thể bao gồm một hay nhiều xã. Ở Bến Tre, Giồng Trôm đã trở thành tên của một quận (huyện).
Lại nhắc đến một câu hát khác:
“Ai dzìa Giồng Dứa qua truông
Gió rung bông sậy, bỏ buồn cho em…”
Giồng Dứa ở Mỹ Tho, khoảng từ chỗ qua khỏi ngã ba Trung Lương đến cầu Long Định, ở bên phải quốc lộ 4 là Giồng Dứa. Sở dĩ có tên như thế vì vùng này ở hai bên bờ sông có nhiều cây dứa. (Dứa đây không phải là loại cây có trái mà người miền Nam gọi là thơm, khóm. Đây là loại cây có lá gai dáng như lá thơm nhưng to hơn và dày hơn, màu xanh mướt. Lá này vắt ra một thứ nước màu xanh, có mùi thơm dùng để làm bánh, đặc biệt là bánh da lợn).
Vừa rồi có nhắc đến truông, hồi xưa về Giồng Dứa thì phải qua truông, vậy truông là gì?

Thứ Hai, 25 tháng 7, 2022

GIẤC MƠ BÁ CHỦ THẾ GIỚI CỦA ĐỘC TÀI HỌ TẬP TAN VỠ


 

Tham luận của Gabor Steingart, một trong những nhà báo rất nổi tiếng ở CHLB Đức trong lĩnh vực Chính trị và Kinh tế.
Bài bình luận này của ông được đăng ngày 3/6/22 trên Focus online chỉ ra năm điểm TQ không thể có được khi muốn trở thành bá chủ thế giới. Xin giới thiệu bằng Việt ngữ để độc giả tham khảo.
Nhà độc tài TQ Tập Cận Bình nghiễm nhiên cho rằng, đất nước ông đã là bá chủ thế giới. Nếu bình tĩnh để quan sát kỹ hơn, người ta dễ dàng nhận ra một điều. Đó là ông tự đánh giá mình quá cao. Năm đặc điểm sau đây sẽ cho thấy rõ.
Chính sách đối ngoại của Mỹ và của các nước châu Âu gần đây đã phác họa một hình ảnh kẻ thù mới của họ: Trung Quốc. Tờ Spiegel đưa lên trang bìa tiêu đề „Sự xuất hiện một siêu cường“. Tờ Frankfurter Allgemeine Zeitung mới đây cũng đăng bài „Phương Đông trỗi dậy và Phương Tây chìm dần“. Còn tờ Sun của Anh có bài với tiêu đề „Cú sốc của tương lai, TQ sắp trở thành Top Superpower of the World“.
Còn tôi cho rằng, chúng ta cần cảnh giác nhưng không nên hoảng loạn. Tôn việc báo động quá sớm sẽ dẫn đến những kết luận sai lầm. Tiếng hú của còi báo động làm chúng ta điếc tai và không còn minh mẫn nữa. Nó sẽ kích hoạt bản năng trốn tránh, mà đáng lẽ ra chúng ta cần cái đầu thật tỉnh táo và lạnh lùng.

Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2022

BẢN ÁN TỬ HÌNH


 

Đặng Bích Phượng :

Bài rất dài, nhưng tôi đã cố gắng đọc hết. Tôi vẫn nghĩ ác do tính người là chính. Tôi cũng sống trong thể chế này từ trong trứng, nhưng tôi nghĩ mình ko thể ác như những người cộng sản đối với đồng chí của mình, với cái gọi là "dân mình", nói gì đến người "phía bên kia chiến tuyến". Ngày xưa đọc cuốn "Báu vật của đời" cũng thấy khủng khiếp về sự tàn ác của con người. Thể chế thì cũng là con người tạo ra, nên ko nên đổ tại thể chế.
_________________________________________________
Bản Án Tử Hình
Mắt tôi mờ đi, tờ giấy nhòe ra. Hàng chữ run lên, uốn éo như con rắn độc. Nó phóng tới, mổ vào giữa tim tôi.
“Xử phạt: Trần Văn Bé – Tử hình.”
Giọng nói run rẩy của tôi vang lên như âm thanh từ một cơn ác mộng, “Má nhận tin này hồi nào?”

Mẹ chồng tôi còn mếu máo thì cô em chồng nghẹn ngào đỡ lời, “Từ tháng Năm, nhưng Má chưa dám nói với chị…”
Mẹ chồng tôi chùi nước mắt, phân trần, “Má tính đi kiếm cho ra mộ chồng con rồi mới nói cho con biết. Bởi vậy, hổm rày con đòi đi kiếm chồng, Má biểu để Má kiếm cho. Má sợ con chịu không nổi khi đối mặt với tụi công an… Con ơi, bữa đưa tin tụi nó làm dữ lắm! Công an phường, công an quận, công an thành phố kéo lại cả bầy. Tụi nó đưa ra tờ giấy này ra, biểu Má ký nhận. Lúc đầu Má không chịu ký, vì Má nghĩ ký nghĩa là chấp nhận rằng thằng Hai đáng bị xử tử. Tụi nó hăm dọa Má, nhắc tới thằng Ba còn đang bị tù ngoài Bắc. Má sợ tụi nó đem thằng Ba ra bắn luôn nên phải cắn răng ký tên lãnh án tử hình của con mình. Má đứt từng khúc ruột, con ơi…” Mẹ chồng tôi nghẹn lời, bà khóc nức nở.

**
Thế là hết!
Anh Bé đi tù tháng 6 năm 1975, sau đó tôi chỉ nhận được ba lá thư của anh. Lá cuối cùng đề tháng 2, 1976, gởi từ trại Suối Máu, Biên Hòa. Sau đó, anh bặt tin.

Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2022

CHUYỆN Ở QUÊ NHÀ

 


Một người Mỹ trầm lặng sống trên đồi Buông 

Ông  Robert Poduna Vac hay ngồi bệt trước hiên nhà nhìn ra khu đồi trước mặt, nơi đó có vạt rừng keo và cau chính ông tạo dựng nên. Dáng ngồi và khuôn mặt bình thản của Robert gợi cho người ta cảm giác ông đã thuộc về nơi này từ lâu lắm…

Ông mặc một chiếc áo lam của người Phật tử, tay cầm tràng hạt, mắt chăm chú nhìn lên tượng Phật bà Quán Thế Âm tỏa hào quang điện chấp chóa trên tường. Ông đang đắm chìm trong một cảnh giới không thể quấy rầy.

 

Vì tôi yêu em…

Nhà ông ở trên đỉnh đồi Buông, thuộc một xã miền núi hẻo lánh của Quảng Nam – xã Tam Lãnh (huyện Phú Ninh). Tại sao một chuyên gia phần mềm của một công ty lớn ở Washington, lại từ bỏ tất cả để đi làm nông dân ở chốn rừng núi này, thật khó giải thích. Mỗi người nói mỗi kiểu, riêng Nguyễn Bích Giang, cô gái đầu của người phụ nữ sắp là vợ Robert, giải thích hơi lạ: “Kiếp trước ổng nợ mẹ em nên kiếp này ổng phải trả” ...