BỐI CẢNH Á ĐÔNG – TBD
Sau thượng đỉnh APEC và G20
Úc Đại Lợi, CT Tập Cận Bình công du đảo quốc Fiji, 45% gốc Ấn Độ, mở hầu bao
chi viện không hoàn trả 50 triệu đô, họp thượng đỉnh các đảo quốc Nam TBD ngoại
trừ Tây Samoa, lãnh thổ Hoa Kỳ. Tháng 9, tân Thủ tướng Ấn vừa đắc cử đã đến
Fiji, TT Modi Ấn coi Fiji là một “tiền đồn thân hữu”, nối liền TBD và Ấn Độ
Dương.
Với chính sách cố hữu “Phóng
tài hóa thu nhân tâm”, “Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn; Đồng tiền đi sau
là đồng tiền dại!”, CT Tập Cận Bình chi ngay tại chỗ, vương quốc Tonga được chi
45 triệu. Đảo quốc Vanuatu cũng được chi xôm tụ, lớn hơn cả Tonga. Vương quốc
này dành riêng một đảo “cỏ xanh đến tận chân trời” cho Nhật Bản nuôi bò ăn
thịt, chở về Kobé Nhật, cho vào lò sát sinh, xuất cảng qua Tàu và VN, gọi là
“bít tết bò Kôbê” và phở tái bò Kôbé (trước đây giá 35$US một tô ở Hà Nội). Bắc
Kinh rất ham có một đảo cỏ nuôi bò như Nhật ở Vanuatu.
TC ham những gì ở các đảo
Nam TBD? Tài nguyên không đáng kể, đưa và mang về cái gì ở các đảo quốc thần
tiên này? Lãnh đạo Bắc Kinh từ thời Mao Chu, trông thấy các đảo Nam TBD mà ham!
Đưa người xuống đây là ưu tiên. Nhớ lại năm đầu nội các Obama, theo tin AFP dạo
ấy, bà NT Hillary Clinton qua Tàu gặp NT Dương Khiết Trì, bà làm cao, chỉ gặp
Trì ở Thẩm Quyến, tình cờ bà Hillary hỏi Trì: “Cái gì khó khăn nhất của Trung
Hoa bây giờ?”. Họ Dương cao hứng dại dột bật miệng nói: nạn Nhân mãn! Bà
Hillary giật mình, bà ý thức được ngay nguy cơ rất lớn của thế giới mà ĐNA và
Nam TBD là mục tiêu số một của Bắc Kinh vào thời đại này. Cái nguy cơ ấy trải
dài từ ĐNA qua phía Nam và phía Tây. Bất hạnh, rất bất hạnh VN lại là địa bàn
chiến lược tiên khởi. Nghĩa là phải làm chủ VN mới có thể làm chủ ĐNA – Biển
Đông, tiến xuống Nam TBD.
CON ĐƯỜNG MỚI TẬP CẬN BÌNH!
Bố trí và chuẩn bị đã từ rất
lâu. Thập niên 1970 sau khi Mỹ rút khỏi VN, cố vấn TC ào vào Nam Vang, bảo trợ
chế độ Miên Cộng Pol Pot, với hơn 1500 cố vấn TC. Ý đồ của Mao là nổi bềnh lên,
lấy Cao Miên (Pol Mot) làm trọng điểm, áp đảo VN, nhoài tay qua Thái Lan, tung
tiền như nước vào Mã Lai và chính phủ trung lập thân Cộng Sukarno Nam Dương,
nơi mà Mao – Chu đặt hy vọng nơi 1.5 triệu Hoa kiều, đảng CS Nam Dương, hợp tác
với TT Sukarno, có thể nói là đảng CS Hoa kiều.
Biển Đông vắng mặt hạm đội 7
Hoa Kỳ, hạm đội Nga không làm nao núng Bắc Kinh. Sau khi cướp được quần đảo
Hoàng Sa, Bắc Kinh đã đặt được đầu cầu chiến lược Biển Đông – ĐNA. Chiến lược
Đại dương Nam tiến của Đặng Tiểu Bình nối tiếp chủ trương Đại Hán bành trướng
của Mao Trạch Đông. Và nay, Tập Cận Bình quyết thực hiện. Không thể tin và
không bao giờ tin Tập Cận Bình với giọng lưỡi hòa hoãn của ông ta từ APEC Bắc
Kinh đến thượng đỉnh ASEAN Miến Điện và thượng đỉnh G20 Brisbane, Úc Đại lợi.
Phải nói rằng, chiến lược chuyển trục của Obama là một phần đóng góp lớn của
Hillary từ khi gặp Dương Khiết Trì nhận được chỉ dấu nhân qua cửa miệng họ
Dương!
Da trắng đã trung hòa ở khắp
nơi, chỉ còn lại Nam TBD với Úc và Tân Tây Lan, đảo quốc như Fiji, Tonga,
Samoa, Vanuatu vẫn nằm trong tay Úc mà Mỹ không bao giờ bỏ rơi. Pháp còn lại
một chút ở Tahiti, Nouvelle Calédonie với Nouméa nơi CĐVN giàu có nhất Nam TBD.
Ở thế sống còn, Tập Cận Bình vẫn chấp nhận đương đầu tiến tới bằng con đường
hòa hoãn và phóng tài hóa.
LỢI DỤNG KHÓ KHĂN CỦA MỸ
Qua thượng đỉnh APEC Bắc
Kinh, TC quyết đi tới, xin lập lại bài trước: hòa hoãn với Nhật Bản, xiết chặt
tay với Đài Loan và ngầm phá TPP của Mỹ. Nay, Bắc Kinh đã gần như nắm được 12
quốc gia trong APEC. Nga Sô mất uy tín trong thượng đỉnh G20, tiền hội nghị,
các nước G7 và nhiều nước khác Á Phi lạnh lùng ra mặt với Putin. Sau phiên
khoáng đại khai mạc, Putin lạnh lùng bỏ hội nghị trở về Nga. Bắc Kinh bất chiến
tự nhiên thành thắng lớn, vừa có cơ hội ngang vai vế với Mỹ ở G20 Úc.
Thẳng đường, họ Tập lao vào
Nam TBD. Tập phu nhân mặc y phục hải đảo (Fiji). Cuộc tiếp đón cực kỳ long
trọng. Tất cả các nguyên thủ đảo quốc Nam TBD đều theo nhau đến Fiji triều
kiến, ước lượng Bắc Kinh chi trên 500 triệu cho chuyến công du của họ Tập đến
Fiji. Họ Tập chớp thời cơ, có thể nói ông là đại đệ tử của Kim Dung, ông đã đạt
được “tuyệt chiêu”: xử Ls. Lâm Đại Đại, con gái của Thống đốc Lâm Bưu dám
giương cao ngọn cờ quyết tử đòi xử Mao Xếnh Xáng! Dùng tòa án để giải quyết
biến cố sinh viên Hồng Kông nổi dậy. Rất gai góc! Đối ngoại, hòa hoãn với Nhật,
Liên Âu, Úc, Ấn Độ … không đụng Mỹ nhưng triệt để khai thác tình hình phân hóa
nội bộ Mỹ 2 năm còn lại của HP Obama, huyền ngọc sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Vẫn
là Obamacare, vấn đề di dân, thuế và ngân sách. Đối ngoại cũng sẽ khó khăn
không kém, phải đương đầu với 3 “mặt trận lớn”. Với Nga và Ukraine, với Syria –
Iraq và khủng bố Nhà nước Hồi giáo chặt đầu người, với Palestine Hamas và Do
Thái, với Afghanistan hậu chiến chiến tranh.
Tập Cận Bình mở “mặt trận”
HP và pháp trị ở quốc nội. Cuộc thanh trừng vĩ đại, vượt rất xa 2 cuộc thanh
trừng của Mao Trạch Đông: 1. Trăm hoa đua nở, trăm nhà đua tiếng (1955-1959).
2. “Cuộc cách mạng văn hóa 10 năm”!
Bây giờ Tập Cận Bình chuyển
hóa. Điều đầu tiên và căn bản nhất “Phải nắm chặt VN bằng bất cứ giá nào. Chiến
lược cốt lõi của Tập Cận Bình trước sau vẫn là VN. VN trước hết!”
HẢI VÂN – ĐÀ NẴNG
TC sẽ không đánh VN bằng
quân sự, trên bộ và dưới biển. Bài học 1997 “dạy cho VN một bài học” thất bại ở
Thượng du VN, rốt cuộc để lại 60,000 (tài liệu mới nhất 2013: sáu mươi ngàn xác
chết GPQ TQ). Sau thượng đỉnh Việt – Trung Thành Đô 1990 với các mật ước đôi
bên đã ký kết, Bắc Kinh theo một chiến lược mới: “Dạy cho VN một bài học Không
tiếng súng” để VNCS tự dâng hiến “lấy lại đất cũ của TQ” (!), Tập Cận Bình và
Lý Khắc Cường thực hiện theo lớp lang từ thời Mao Trạch Đông “lấy xưa để phục
vụ nay” (!). Làm mới cái xưa, viết lại cái xưa như “VN là đất cũ của TQ” (!) và
hoàn tất cái nay bằng tài hóa, không cần súng đạn.
TỪ CÁI NHÌN CỦA TÌNH BÁO!
Năm 2005, tình cờ, rất tình
cờ một nhân vật cao niên ở Hồng Kông đã nắm được một tài liệu gọi là nghiên cứu
mật mà lại không mật cuả tình báo chiến lược Á Đông về đại kế hoạch Đoạt chiếm
VN và Biển Đông của TC, gọi là cuộc “giải phóng không tiếng súng để lấy lại đất
cũ của TQ từ thời Tần – Hán” (!). Tưởng đâu là chuyện giả tưởng ai ngờ lại là
chuyện thật 100% qua vụ dân Vũng Áng nổi dậy đánh phá nhà máy gang thép Formosa
và qua 2 vụ: trước đây và nay do Nguyễn Bá Thanh, Bí thư Đảng bộ TP Đà Nẵng
theo lệnh bộ Chính trị ĐCSVN thực hiện (NTD chỉ là một). Theo tấm bản đồ mà một
nhà báo lão niên có được, đại cương chia VN ra làm 10 vùng: 1. Đông Bắc. 2. Tây
Bắc thượng du. 3. Đồng bằng sông Hồng. 4. Bắc Trung bộ. 5. Nam Trung bộ. 6. Tây
Nguyên. 7. Đông Nam bộ. 8. Đồng bằng Cửu Long. 9. Hoàng Sa. 10. Trường Sa.
Thượng du coi như đã ổn định với vùng tự do mậu dịch được ghi trong Thông cáo
chung Tập Cận Bình và Trương Tấn Sang 2013, TC tha hồ tự tung tự tác. Thí dụ Hè
vừa qua, tỉnh ủy Quảng Ninh cho TC thuê cả trăm mẫu đất rừng với thời hạn 149
năm do công nhân TC khai thác, phá rừng trồng cây nông nghiệp. Đồng bằng sông
Hồng lấy khu công nghiệp Quỳnh Phụ, Thái Bình làm tiêu biểu (Quỳnh Côi và Phụ
Dực). Số báo này, tôi chỉ bàn sơ lược. Hải Vân và Hòa Vang nằm giữa vùng chiến
lược số một của TC từ Nghệ An đến Quảng Nam, với trọng điểm Vũng Áng – Hà Tĩnh
và Hải Vân – Hòa Vang (Thừa Thiên – Quảng Nam).
Từng bước một, từ Thanh Hóa
trở vào Hà Tĩnh rồi từ Đà Nẵng – Hòa Vang, Hội An ngược lên Hải Vân, toàn vùng
chiến lược của tổ tiên ta từ thời vua Lê Thánh Tôn và chúa Nguyễn Đàng trong
như tôi đã trình bày sơ lược vào số báo trước.
Đối với TC, đây là vùng quan
trọng bậc nhất, điểm tối trọng giữa tuyến chiến lược Nghệ An Hà Tĩnh và Quảng
Nam với Chu Lai, trực tiếp quan hệ với chiến lược bành trướng của TC ở Nam Lào,
đúng hơn là toàn bộ xứ Lào mà Bắc Kinh nhắm tới từ thập niên 1950. Vùng này chỉ
cần “bước qua” là đã sang tới Lào. Bắc Kinh đánh cắp được 2 tài liệu căn bản.
Một, của VNCH phát triển kinh tế thời hậu chiến. Hai, Đại học Harvard, Viện
phát triển quốc tế với 13 đề án mà HNV tôi đã trình bày trên mục này trước đây.
Bắc Kinh tổng hợp lại làm mồi dụ dỗ Hà Nội. Riêng Bắc Trung bộ, Bắc Kinh nắm
được Nguyễn Bá Thanh, xuất thân bần cố, ủy viên TƯĐ. Đầu tư và phát triển trên
một địa bàn qui mô, một vòng cánh cung lớn, phía Nam là Giá Liên chiểu – Dung
Quất sẽ là một hành lang chủ yếu trên trục giao thông quốc gia Nam Bắc. Tiếp Đà
Nẵng trên đường Đông Tây là Tiên Phước-Quế Sơn. Thị trấn hạt nhân là Tam Kỳ và
Vạn Tường. Khôi phục sân bay Chu lai, nâng cấp phi trường quốc tế Đà Nẵng, Hà
Nội ham quá. Ai mà không ham! Những ai am tườngthì đây chỉ là một phần nội dung
chính yếu của Mỹ để lại và kế hoạch phát triển của Đại học Harvard (1993), Bắc
Kinh có được xào lại làm mồi dụ Hà Nội! Kế hoạch vùng Bắc Trung bộ mới là chính
yếu của Bắc Kinh, cực kỳ nguy hiểm cho VN ngay từ hôm nay và ngày mai con cháu,
chắt, chút, chít. Vùng này với 670 km duyên hải, 23 con sông, thềm lục địa
nhiều tài nguyên, chính yếu là gỗ. Vùng hoa gấm của kỹ nghệ du lịch, thật là
“rừng vàng biển bạc”, tuy dân vẫn còn nghèo, một kho tài nguyên nhân lực. Ở
đây, tôi chỉ giới hạn ở vùng Hải Vân, Bạch Mã, Cảnh Dương, Lăng Cô, cảng biển
Chân Mây… Bắc Kinh đã có sẵn kế hoạch nay mới thòi ra! Chính yếu của nó là cắt
đôi VN.
Vùng Hải Vân núi non trùng trùng điệp điệp, thuộc tỉnh Thừa Thiên, trước năm 1945 gọi là Thừa Thiên Phủ Doãn (kinh thành), quần đảo Hoàng Sa trực thuộc Thừa Thiên, do sắc dụ của vua Bảo Đại năm 1934. Sách Đại Nam Nhất Thống chí – bộ Học, Quốc Sử giám triều Duy Tân lại đặt Hải Vân vào tỉnh Quảng Nam. Tôi chép ra đây để quí độc giả dùng làm học liệu cho giới trẻ:
Núi Hải Vân: ở cách huyện
Hòa Vang 38 dặm về phía bắc, mạch này từ các núi Đại Tu Nông, núi Tiểu Tu Nông,
núiTía và núi Kiền Kiền ở biên giới Ai Lao về phía tây, từngđợt kéo đến, ngọn
núi trùng điệp, cao vót từng mây thẳng đến sát biển; trên có cửa Hải Vân, là
chỗ tiếp giáp giữa Thừa Thiên và Quảng Nam về phía bắc cửa quan ải thì xem Thừa
thiên phủ chí, phía nam cửa thuộc địa phận huyện Hòa Vang. Trước cửa quan chừng
vài ba trượng, đá núi dựng đứng rất là hiểm dốc. Trước kia họ Trịnh từng đắp
lũy để chống Tây Sơn, nên gọi là đỉnh Lũy. Phía nam chân núi là núi Thông Sơn,
tục gọi hòn Hành, năm Minh mệnh thứ 4 cho tên là núi Định Hải, có xây pháo đài
ở đây; phía tây có núi Sen, núi Sảng là chỗ đường trạmđi qua, năm thứ 7, đều
đổi tên làm Thạch Lĩnh, đường núi gập ghềnh, cây đá lẫn lộn; chân núi phía nam
kề liền vụng biển, có ghềnh đá đứng sững ở bờ biển, cao thấp lô nhô, như hình
non bộ, sóng biển đập vào, nước phun như mưa. Ngoài biển về phía đông bắc nổi
vọt một ngọn, năm Minh Mệnh thứ 21 cho tên là đảo Ngự Hải, ở đó có đặt đài Phong
Hỏa, phía bắc của biển Đà Nẵng (sách đã dẫn, Q. VII, tỉnh Quảng Nam, bản dịch,
tt. 146-147).
Sách địa lý Đất nước ta chép
về Hải Vân như sau: “Cửa ải cao 6m. Trước kia có chức “phòng thủ” và quân đội
đóng, có “kinh thiên lý” để theo dõi tàu nước ngoài vào Đà Nẵng. Đỉnh đèo có
lũy, địa giới Quảng Nam. Từ đèo, nhìn phía tây, núi non trùng điệp, phiá đông,
bể lớn bao la. Phía tây bắc là phá Hà Trung. Phía nam một chi núi chạy ra biển
rồi dừng lại với bán đảo Sơn Trà. Dưới mặt, vịnh Đà Nẵng trong vòng bán nguyệt.
Xa xa cù lao Chàm. Bãi biển Đà Nẵng, cát vàng, cây xanh. Đám núi Sơn Trà. Tất
cả, nối vào dãy núi phía tây. Đây là môït trong những phong cảnh đẹp nhất của
nước ta. Đường đèo đi hết 20 km: lên 10 km, xuống 10 km. Đà Nẵng cách đỉnh Hải
Vân 25 km (từ ngã ba Đường 1A rẽ vào 5 km). (sđd, Hoàng Đạo Thý chủ biên, nxb
KHXH, HN 1989).
Hải
Vân quan ngày xưa
Biến cố CSVN nhượng Hải Vân
cho Bắc Kinh 50 năm, chỉ là một phần kế hoạch xâm lăng VN không tiếng súng mà
tình báo Á Đông đã nắm được mấu chốt. Không phải chỉ một Hải Vân! Hải Vân chỉ
là một điểm, một tên gọi của toàn bộ kế hoạch bao trùm toàn vùng rừng núi. Thừa
Thiên – Quảng Nam, vượt xa Trường Sơn, xin lập lại nối tiếp với Lào, đất rộng
nguòi thưa. Cắt đôi, cắt ba VN bằng các vùng đầu tư phát triển của TC. Tài liệu
còn cho biết: một là nấp dưới nhãn hiệu khu du lịch sinh thái sẽ xây các khu
nghỉ mát ở vùng rừng núi Bạch Mã mà Pháp đã mở mang trước năm 1940. Đây cũng là
trung tâm huấn luyện hướng đạo VN trước năm 1945.
Hải
Vân quan ngày nay
Từ từ, tằm ăn dâu, TC sẽ mở
một sinh lộ mới, vượt Trường Sơn, vượt qua Lào, làm chủ cả Trường Sơn, cắt
ngang yết hầu VN, Thừa Thiên và Quảng Nam. Thời hạn 50 năm đâu phải là ngắn, đủ
để phá vỡ thế đất sinh tồn và thống nhất Bắc Nam về mọi mặt, nghĩa là TC án ngữ
quốc lộ số 1, làm chủ đường hầm Hải Vân khi có biến.
TIẾN HÀNH CƯỚP HẢI VÂN VÀ
HÒA VANG
Hải Vân và Hòa Vang là phên
dậu chiến lược quan trọng nhất của Đà Nẵng. Bắc Kinh đã hạ xong Cồn Dầu qua tay
sai Nguyễn Bá Thanh và tập đoàn đầu nậu Việt – Trung, đáng lẽ, cho TC thuê Hải
Vân đã từ lâu. Trước hết, như Thượng du miền Bắc, sẽ phá rừng cho nhẵn nhụi,
thu góp hết danh mộc đem về Tàu, sau đồi, địa, núi phá tan vị trí chiến lược
truyền thống của VN, đem công nhân đổ vào vùng núi Hải Vân – Hòa Vang biến thành
Tô giới (the Concession) trong 50 năm rồi tính sau. Hải Vân, đường hầm và quốc
lộ 1, đường xe lửa xuyên Việt mặc nhiên nằm trong bàn tay vô hình của Bắc Kinh.
Gần nhất, Bắc Kinh sẽ phá tan miền đất địa gấm hoa thiêng liêng của VN, chưa
nói đến vấn đề tâm linh và phong thủy.
Rồi Ngũ hành sơn sẽ như thế
nào? Đoạt Hải Vân dù 50 năm, đây là mưu sâu chước hiểm vô cùng độc của TC. Xin
mở bản đồ ra, nhìn vào miền núi rừng Hải Vân và toàn bộ Quảng Nam – Thừa Thiên
sẽ như thế nào khi ông Ba Đỏ chễm chệ đứng trên đỉnh núi Hải Vân? Theo tài liệu
của tình báo Á Đông, lập khu du lịch sinh thái và công nghệ Hải Vân – Bạch Mã
chỉ là một diện dưới cái mũ đầu tư. Cái điểm chính là vô hình vô ảnh cắt đôi
VN, mở đường qua Lào và từ Lào lại trở về Biển Đông: Đà Nẵng là tâm điểm.
QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN VNCS CHỐNG
LẠI
Tướng Thống, QĐNDVN lên
tiếng cực kỳ chống lại “sự cố” Đảng ủy Thừa Thiên hay bất cứ ai chủ trương cho
TC đầu tư và thuê Hải Vân 50 năm. Đồng thời tin từ Hà Nội ngày 22-11 vừa qua,
bộ QPVNCS cũng cực lực chống lại việc cho thuê Hải Vân, một hành động vô cùng
ngang ngược, dám ngang nghiên cắt yết hầu của Tổ quốc.
HÀ NHÂN VĂN
(24/11/2014)
(24/11/2014)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét