Thứ Ba, 19 tháng 2, 2019

CHUYỆN THẬT KHÔNG ĐÙA: DI CHUYỂN ĐẬP PHÁ ĐỈNH HƯƠNG



Tôi hiểu, trong tư duy của lãnh đạo TP Hồ Chí Minh, việc dẹp đỉnh hương trước tượng Đức Thánh Trần Hưng Đạo là để dẹp loạn: lợi dụng việc tưởng niệm anh hùng liệt sĩ chống Tàu để tụ tập đông người gây rối an ninh, kích động hận thù, chia rẽ mối quan hệ hữu nghị Việt - Trung.
Thực lòng, tôi chúa ghét những phần tử lợi dụng cơ hội để làm loạn, nhưng tư duy và hành động của lãnh đạo TP Hồ Chí Minh thể hiện rõ sự bất lực, sợ hãi và hậu quả là, càng làm cho lòng người bấn loạn. Một chính quyền có công cụ pháp luật và chuyên chính trong tay mà không phân biệt việc nào ra việc nấy thì đúng là tư duy cùn và làm càn. Việc tưởng niệm anh hùng liệt sĩ không chỉ là quyền mà còn là nghĩa vụ đền ơn đáp nghĩa của mỗi người cần phải tôn trọng. Còn ai lợi dụng làm loạn là hành vi phạm pháp thì cứ xử nghiêm theo luật định. Trẻ trâu cũng hiểu rõ cái lẽ tối thiểu này. 
Việc lãnh đạo thành phố cẩu đỉnh hương đi chỗ khác (ảnh trên), chưa nói còn đẩy xe rác bẩn thỉu ô uế giăng trước mặt tượng Đức Thánh Trần không chỉ là việc làm vô văn hóa, báng bổ thần tượng, xúc phạm tín ngưỡng và lòng yêu nước của dân tộc mà còn vi phạm pháp luật nghiêm trọng. Trong khi muốn ngăn chặn hành vi vi phạm pháp luật của các đối tượng xấu thì lãnh đạo thành phố lại làm việc xấu hơn, để lại hậu quả tồi tệ hơn là điều không thể chấp nhận được.
Không thể có cái lý biện bạch rằng, việc di chuyển đỉnh hương khỏi tượng đài Trần Hưng Đạo là vì không có chuyện thờ cúng nơi công cộng mà cần đưa vào đúng nơi thờ tự. Chỉ có kẻ vô văn hóa mới không thấy trên quốc gia này và trên toàn thế giới có vô số nơi thờ tự hay tưởng niệm công cộng. Mà nếu lấy vô văn hóa hay lỗi do thiếu hiểu biết để chạy tội thì đúng như nhiều người đã truy vấn, rằng tại sao chính quyền Tp Hồ Chí Minh không di chuyển đỉnh hương đang đặt trước các tượng đài liệt sĩ và tượng đài Hồ Chí Minh? Tôi thì giả định nếu kẻ xấu tương kế tựu kế bôi bẩn hay đập phá các đỉnh hương ở những nơi này thì chính quyền xử lý thế nào?
Đề nghị trung ương vào cuộc xử lý nghiêm kẻ đã nghĩ bậy, làm càn trong vụ này để ngăn chặn hậu họa.
Mà tôi nghĩ, nếu luật pháp chỉ vì ta không dám xử ta thì còn có luật trời. Chuyện thật 100% diễn ra ở quê tôi thời hợp tác xã, thời luật pháp không có chế tài nghiêm cấm tội xâm phạm văn hóa, tín ngưỡng, thậm chí bật đèn xanh đập phá chùa chiền, miếu mạo, báng bổ thần linh. Năm ấy, chính tôi chứng kiến ông bí thư xã leo lên ban thờ nhà ông thông gia của ba tôi giật tượng đức Quan Công vứt xuống ao với đề nghị chỉ có thờ Bác Hồ. Kết quả, ông bí thư mắc bệnh lạ mà chết trong năm ấy. Cùng lúc, ông chủ nhiệm hợp tác xã đích thân hô hào dân đập phá toàn bộ miếu mạo. Nhiều miếu mạo bị san phẳng. Đến khi tấn công một cái miếu thiêng nhất hàng năm dân vẫn thờ cúng, một người dùng búa phang vào đỉnh hương, bất ngờ cán búa gãy làm đôi và bật lại trúng đầu chết tươi. Tất cả đều sợ hãi không dám đập tiếp. Ông chủ nhiệm hợp tác xã đã nổi cơn thịnh nộ, tỏ ra anh hùng nhất khoảnh, nhảy lên đỉnh trật chim đái tồ tồ để chứng minh không có quỷ thần nào mà cái chết của người kia chỉ là tai nạn ngẫu nhiên. Rốt cuộc cái miếu ấy cũng bị san phẳng. Nhưng ông chủ nhiệm hợp tác xã thì về nhà chim sưng to bằng cái chày và một tháng sau thì chết. Tôi không tin dị đoan đồng bóng, nhưng người lớn quê tôi ai cũng biết và còn nhớ rõ chuyện trên.
Luật trời là có thật. Gây xáo động âm ắt dương sinh loạn, vì âm dương nhất thể trong con người. Những năm hợp tác xã đói khát triền miên, lòng dân bấn loạn. Còn hiện nay, việc di chuyển đỉnh hương và làm ô uế nơi tín ngưỡng Đức Thánh Trần đã không giữ được sự ổn định mà còn làm cho mọi người căm phẫn với hậu quả nhãn tiền.


Dẫu sao, nếu có linh thiêng, tôi vẫn cầu mong Đức Thánh Trần xá tội chết cho bà bí thư (ảnh trên) quận ủy quận 1. Nếu có bắt tội thì bắt bà ta sưng to cái ấy và mang nó suốt đời để làm gương cho những kẻ báng bổ thần tượng, xúc phạm tín ngưỡng, niềm tin và lòng yêu nước của cộng đồng, dân tộc.
Rằm tháng Giêng 2019
Chu Mộng Long

2 nhận xét:

theo Nguyễn Thông nói...

Người cộng sản vô thần khi còn nắm quyền lực, họ đối xử với tiền nhân, tâm linh ra sao là chuyện của họ. Họ nói công viên, quảng trường, tượng đài không phải là nơi thờ cúng, không được thờ cúng bừa bãi, tràn lan, phải đem vào nơi quy định chùa chiền đền thánh, là theo thứ lý luận quản lý đô thị của họ. Cãi lại rất mệt, bởi xưa nay "sư nói sư phải, vãi nói vãi hay", nhất là họ đang có quyền lực, "nó có súng mình không có dao găm".
Vì vậy, chỉ yêu cầu, làm cái gì thì làm cho nhất quán, đừng chỗ thì coi như bãi rác, chỗ lại như đỉnh cao chói lọi, dù về bản chất là giống nhau. Đã vậy, xin các vị dẹp hết các bát nhang, lư hương ở mọi tượng đài, quảng trường, công viên đem hết vào chùa vào đền vào lăng, đừng có láo nháo chỗ làm chỗ không, đừng có nói một đằng làm một nẻo, dân khinh.
Không làm vậy thì hãy lôi cổ con mẹ quận 1 ra, gang mồm nó, đánh cho nó chừa cái thói lấp liếm, dối trá, hỗn láo.

Mạnh Kim nói...

Kể cả những cú đấm tàn bạo nhất vào mặt người biểu tình cũng không đau bằng việc chiếc lư hương ở tượng đài Đức Thánh Trần (bến Bạch Đằng, quận 1, Sài Gòn) bị dời đi ngay trong dịp tưởng niệm sự kiện 17-2 (Trung Quốc xâm chiếm Bắc Việt Nam). Hành động cực kỳ vô văn hóa, thất kính với tiền nhân và vô lễ với nhân dân này lại xảy ra ngay trong bối cảnh mà cụm từ “sòng phẳng với lịch sử” được nhắc đi nhắc lại như một trong những động thái cần làm để giải oan lịch sử và gỡ được lời nguyền “hèn nhục” trong quan hệ ngoại giao quái đản giữa Việt Nam với Trung Quốc. Tuy nhiên, nhân dân đã bị mắc lỡm. Hèn vẫn hèn và nhục vẫn nhục!