(Dành cho người đọc chậm)
Mới xem xong “Địa đạo” đầu óc vẫn quay quay, tiếng bom ném vẫn lùng bùng trong tai, cứ nhớ cảnh trong địa đạo xoay người còn khó mà có con béc giê đang lao vào…thì tự nhiên tôi nhớ cảnh mấy em du kích dùng dao găm đào đất nhoay nhoáy, mãi mới kiếm ra cái xẻng…Đúng là địa đạo Củ Chi là một công trình xây dựng đồ sộ, chưa nói tới độ khó trong thi công, mà không thấy nói tới việc ai thiết kế, rất đâu ra đấy!? Tự nhiên lại nhớ tới thằng bạn mới gặp bên Nga (nhưng nó không phải người Nga, nói thế không các cụ các bác lại chê, toàn chuyện Nga chưa chán à…Dạ, em biết gì có gì xảy ra đối với chính em thì em kể, không mấy hôm nữa nó quên, chứ có phải mỗi người Việt mình biết đào hầm đâu?)
Đang ngồi uống bia tán phét ở Moscow, bọn Nga cũng chả khác các dân tộc khác lắm đâu ở chỗ tụ bạ là thích chê bai chính phủ với bọn quan chức. Một thằng kể : “Thằng cha phụ trách thể thao ở Duma đề nghị cấm vừa đi vừa hút thuốc, chứ còn nằm, ngồi đứng thì vô tư…bố khỉ!”. Đứa khác chêm vào: “Có thằng to phết đòi thông qua luật quay xổ số cho bọn trẻ con vừa đẻ, giải thật to từ chung cư đến ô tô, để kích thích tăng dân số, chứ bây giờ âm quá; lại có đứa khác bảo ai vô sinh bắt đóng thuế nặng, chừa ngay; chưa bằng có đứa đề nghị tặng nhà đông con một chú ngựa, vừa tiện đi lại vừa có cái trẻ em chơi!”. Đến khổ, Nga cũng quấy phết nhỉ, “cháu của đại văn hào Tolstoy đề nghị các trường phổ thông bỏ học ngoại ngữ, mà đi xây tổ cho chim…”. Tôi cũng khá bất ngờ khi có đứa hỏi mình: ”Việt Nam chúng mày nói ít cười nhiều, chắc là quan chức phát ngôn toàn lời hay ý đẹp chứ nhỉ? Có vụ gì vui kể anh em cười chơi?”. Thế mà nghĩ lâu chưa ra, đúng là các quan nhà mình nói hay mà lại còn hay đọc giấy viết sẵn nữa, sai thế quái nào được! Cuối cùng tôi nhớ ra: “Bọn tao có cô gái đại biểu, đề nghị chống lụt bằng lu, mỗi nhà đào một hố trong sân vườn, vừa trữ nước vừa chống lụt cho thành phố!”. Cứ tưởng ví dụ xuất sắc ấy phải gây cười ghê lắm, thế nào ba bốn chú tây chả thấy cười gì, còn hỏi tôi “Thế thì làm sao?”. Tôi đâm lo, mới hỏi “Thế bà này đúng, khả thi à?”. Chúng nó mới chỉ cho tôi đứa trẻ nhất, rất đẹp trai, ít nói, bảo: “Chúng mày không biết làm thì hỏi thằng này, nó đào cho, con mẹ kia nói thực ra khả thi đấy, cười cái gì?”. Tôi toát mồ hôi, mới hỏi thằng trẻ, râu ria như tay đấm MMA Khabib kia xem sao. Nó bảo: