Ông Trương Tấn
Sang - Nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, nguyên Chủ tịch nước Cộng hòa Xã hội chủ
nghĩa Việt Nam. Ảnh: TTXVN
|
Sáng nay tôi mới đọc bài của Cựu Chủ tịch Trương Tấn Sang, tức
ông Tư Sang, nhan đề: “Ngay lúc này, Đảng phải kiên quyết hành động”, đăng ngày
08/01/2018 trên VNNet và nhiều báo khác. Thấy có đôi điều muốn chia sẻ với ông
Tư.
Cũng là người hưu trí, quan tâm đến vận mệnh đất nước, tôi rất
cảm thông và trân trọng nỗi niềm của ông Tư nghĩ đến nước, đến dân...
Từ khi nghỉ hưu, ông Tư không thản nhiên “Vui thú điền viên”
hay chăm lo xây biệt phủ, quanh quẩn với vợ mới trong “lầu vàng, điện ngọc”...
như nhiều vị đầu triều khác. Ông Tư vẫn trăn trở, chia sẻ với xã hội nhiều suy
tư đáng quý... Tóm lại, ông Tư là một cựu lãnh đạo, tôi có cảm tình...
Về bài ông vừa công bố, có nhiều ý kiến đã bình luận rồi. Tôi
chỉ muốn trao đổi về câu ông Tư thốt lên một cách bi quan, thể hiện tâm trạng bế
tắc, nếu không muốn nói là đau đớn, tuyệt vọng:
“Nếu tình hình tham nhũng và suy thoái không được loại trừ, Ðảng
này, chế độ này, đất nước này sẽ đi về đâu”?
Các triết gia nói, khi biết đặt ra câu hỏi, cũng là lúc sẽ
tìm ra câu trả lời! Trong câu trên có hai ý:
1. Làm sao loại trừ được “tham nhũng, suy thoái”?
Tôi tin rằng, đây là điều ông Tư đau đớn, bế tắc nhất. Ông Tư
từng làm bí thư Đảng ở TP HCM nhiều năm, đã tận tâm, tận lực, tìm trăm mưu,
ngàn kế để chống tham nhũng, nhưng có hiệu quả gì đâu! Tinh hình tham nhũng cứ
“ổn định và phát triển” không ngừng. Tham nhũng dẫn cán bộ đến tha hóa, suy
thoái, và từ đó lại càng tham nhũng tệ hại hơn. “Bầy sâu” cứ ngày càng sinh
sôi, béo mầm! Tôi biết, ông bất lực, đau xót lắm!
Thế rồi ông ra Hà Nội, từng làm Thường trực Ban bí thư Đảng,
rồi Chủ tịch nước. Ở những cương vị này, ông đã nghiên cứu nhiều về lý luận Mac
- Lê..., đã xem lại các Nghị quyết Đảng, nhất là từ Đại hội Đảng lần thứ IV, V,
VI, VII đến XII. Các văn kiện của Đảng, không ĐH nào, nhiệm kỳ nào, không nói đến
“Kiên quyết chống tham nhũng, suy thoái trong cán bộ đảng viên”; Không nhiệm kỳ
TƯ nào không có nghị quyết về “Đổi mới công tác tổ chức, cán bộ”; rồi”Tăng cường
công tác kiểm tra, kỷ luật, kiên quyết đấu tranh chống tham nhũng, lãng phí,
suy thoái”, rồi “Đẩy mạnh phê, tự phê”, “Ra sức học tập làm theo gương Chủ tịch
HCM”, vân vân và vân vân. Nhưng mấy mươi năm, “Tình hình tham nhũng, suy thoái”
cứ gia tăng, nguy hiểm. Có lần tôi đã viết, những hiện tượng xã hội ta chống
mãi không được, nó cứ tồn tại, phát triển, nghĩa là nó có quy luật của nó. Phải
thấy và giải quyết từ gốc của hiện tượng đó, mới thay đổi được.
Ông Tư đã nghiên cứu và đi thăm nhiều nước thì biết rõ: Độc
tài, toàn trị đẻ ra chuyên quyền, độc đoán, quan liệu, lợi ích nhóm, tham nhũng,
lũng đoạn xã hội, tàn phá đất nước và hủy hoại mọi giá trị Công lý, Bình đẳng,
Dân chủ, Chân, Thiện, “Yêu Tổ quốc, Yêu đồng bào”...
Từ những gì ông Tư đã thể nghiệm, chắc biết rằng, thể chế hiện
nay và các biện pháp đã dùng, hết cách rồi, không giải quyết được vấn nạn tham
nhũng và suy thoái cán bộ! Vậy giải quyết cách nào? Xin ông Tư đọc lại các Thư
góp ý, Kiến nghị của các Nhân sĩ, Trí thức trong nước và xem kinh nghiệm các nước
văn minh, như Nhật Bản, Hàn Quốc, Singapore, và nhất là kinh nghiệm các nước
Đông Âu, mới thoát khỏi thể chế XHCN, độc đảng toàn trị để phát triển xã hội
dân chủ, đã hạn chế tối đa nạn tham nhũng và sự suy thoái của các quan chức như
thế nào?
2. “Ðảng này, chế độ này, đất nước này sẽ đi về đâu”?
Thưa ông Tư, trả lời câu hỏi trên một cách căn cơ, rốt ráo
thì sẽ biết ta cần đi về đâu để có tương lai tươi sáng. “Đảng và chế độ” chỉ là
những thiết chế chính trị nhất thời. Trong các mối quan hệ xã hội thì quan hệ
huyết thống, giống nòi, dân tộc là bền vững, gắn bó keo sơn nhất; thứ hai là
quan hệ văn hóa, tức những giá trị văn hóa, truyền thống tổ tiên để lại, ngôn
ngữ, phong tục tập quán, những sức mạnh tinh thần đã gắn kết nhân dân, các dân
tộc trên đất nước này lại, thành khối đại đoàn kết, như ông Tư có nhắc đến
“truyền thống lịch sử” trong bài viết. Còn ““Đảng và chế độ” chỉ là những thiết
chế chính trị nhất thời; nó không phù hợp với thời đại thì tất yếu mất đị, thay
bằng “Đảng mới, chế độ mới” tiến bộ hơn. Lịch sử loài người và lịch sử các dân
tộc đều theo quy luật đó. Lịch sử nước ta cũng đã như vậy và tất yếu sẽ như vậy!
Chỉ có dân tộc, nhân dân, đất nước là trường tồn!
Đất nước sẽ đi về đâu? Nhân dân sẽ đi về đâu? Thưa ông Tư,
nhân dân đã biết lựa chọn từ lâu rồi! Hàng mấy triệu người dân đã “vượt biên” bỏ
“Đảng và chế độ” ra đi, bất chấp cả cái chết! Họ đi về đâu, thưa ông Tư? Có ai
đi sang các nước có “Đảng và Chế độ” giống Việt Nam, là Trung quốc, Triều Tiên,
Cu ba không? Không! Ngày nay hàng chục vạn người dân đã, đang phải đút lót, chạy
chọt để thoát khỏi “Đảng và Chế độ” đi làm “cu li” cho các nước Hàn Quốc, Nhật
Bản, Singapore, Đài Loan...Rồi họ quyết tâm trốn ở lại. Ông Tư có biết không,
hiện nay không biết bao nhiêu thanh niên phải tốn kém hàng mấy trăm triệu, thậm
chí hàng mấy tỉ đồng để được đưa sang mấy nước Đông Âu và sống chui, trốn lủi,
tìm cách định cư ở lại đây. Tôi đã rất bất ngờ, khi hỏi một thanh niên đi du lịch
sang châu Âu, muốn có visa đi du lịch sang đây, phải đặt cọc 03 tỉ đồng! Tôi hỏi
sao lại thế? Anh ta đáp, nếu không vậy, được cấp vi sa tự do thì thanh niên
mình bỏ nước đi hết! Anh ta sẵn sàng mất 3 tỉ để bỏ “Đảng và Chế độ” ra đi và ở
lại đây!
Thế rồi các quan chức ta có ai cho con đi du học ở mấy nước
có “Đảng và Chế độ” giống VN không? Vậy là người dân ta đã biết, đã chọn từ lâu
rồi, ông Tư ạ. Sao cứ nuối tiếc, ôm ấp mãi làm gì cái thứ mà người dân đã chán
ghét, muốn rời bỏ nó mà đi!? Có rũ bỏ được những tín điều ăn sâu, dính mắc nơi
trí não, mới bừng hiểu và giác ngộ, nhìn ra con đường sáng, để vững vàng, quyết
đoán, tự tin đi tới.
Kính chúc ông Tư mạnh khỏe, hạnh phúc.
11/01/2018
Mạc Văn Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét