Nga đã bắt đầu
trò chơi lớn ở Ukraina. Chiếm giữ các tòa nhà của cấp chính quyền cao
nhất của Crime bằng "các tay súng không rõ danh tính". Những kẻ "không
hề sợ hãi " thân Moscow của các đại
biểu Crime đã đồng ý tổ chức một cuộc họp ngay trong các tòa nhà vừa bị chiếm đóng. Tin tức về
Viktor Yanukovych xin tị nạn ở Nga… Tất cả những sự kiện này đưa đến kết
luận rằng Kremlin đang mệt mỏi với vai trò người quan sát thụ động chiến thắng của Evromaydan (1).
Moscow đang cho "tất cả các
bên liên quan" biết rất rõ ràng rằng: họ có các lợi ích hợp pháp của mình
tại Ukraina và họ có ý định bảo vệ chúng bằng tất
cả các cách có thể. Tôi hoan nghênh cách tiếp cận này bằng cả hai tay. Tôi
cũng không muốn Hạm đội Biển Đen của chúng ta bị trục xuất khỏi Crime. Tôi
cũng không muốn các cư dân nói tiếng Nga ở phía đông của Ukraina bị coi là con
tin của những kẻ dân tộc cực đoan từ Lviv và Kiev.
Nhưng tất cả những điều này không tránh
được câu hỏi: liệu chính thức Moscow đã
nghĩ ra và đánh giá hành động của họ một cách tốt đẹp chưa? Liệu có hay không "một
kế hoạch trò chơi" rõ ràng trong chính sách ngoại giao của chúng ta, hoặc
nó hoạt động trên nguyên tắc "đầu tiên cứ quần nhau trong một cuộc chiến, rồi
sau đó chúng ta sẽ xem xét"? Nếu lãnh đạo Nga có nhận thức đầy đủ của những
rủi ro - rủi ro, mà theo quan điểm của tôi, chúng đang trên trời?
Vào thời điểm khi tôi viết những
dòng này, chưa có thảm họa nào thực sự
đã xảy ra. Viktor Yanukovych đã được cấp tị nạn chính trị tại Liên bang Nga?
Tôi không có dị ứng tới chuyện này. Làm sao Yanukovych không bị liên quan, ông ta dù gì cũng là nạn nhân của cuộc
đảo chính trái hiến pháp. Ném ông ta vào "bầy sói đói" – đây không phải
là phong cách của Putin. V.V.Putin được
biết đến bởi thái độ trung thành và trung thực của mình đối với các đối tác.
Và vì điều này, theo quan điểm của tôi, ông ấy chỉ có thể được tôn trọng.
Thêm nữa, rất mong muốn tin rằng
"điện Kremlin biết phải làm gì" để có thể chờ đợi với những phán xử phân minh và về những gì đang xảy ra ở
Crime. Người đầu
tiên bắt đầu hành động theo nguyên tắc "nhân dân được vũ trang luôn luôn đúng" ở Ukraina không nên là Nga và cũng không nên là các phần tử ủng hộ Nga. Ngoài ra, có một liên kết rõ ràng giữa
"những kẻ xâm lược" quốc hội Crime
với các cơ quan chính thức của Liên bang Nga là không thể chấp nhận - ít nhất là
tại thời điểm viết bài này.
Nay là xong tất cả mọi thứ. Giờ tôi đang cạn kiệt niềm tin của
mình, rằng điện Kremlin đã học được từ những sai lầm của mình ở Ukraina kể từ
khi Maidan đầu tiên cách đây chín năm. Bây giờ tôi bắt đầu chia sẻ những lo ngại
của mình.
Viktor Yanukovych có thể tự coi
mình là "tổng thống hợp pháp của
Ukraina" bao lâu tùy ý. Theo quan điểm pháp lý, thậm chí ông ta còn hoàn toàn đúng.
Nhưng, như cách dân gian nói, không đánh trên hộ chiếu, mà vào mặt. Để gọi các
vật bằng tên của mình, thì trong vài
ngày qua Yanukovych đã trở thành nhân vật "Joe, kẻ khó lùng bắt" (2) của nền chính trị Ukraina. Trong đất nước của mình, ông
ta không còn cần cho bất cứ ai khác. Ông ta là một người thừa ở đấy.
Yanukovych đã bị từ chối hỗ trợ trước tiên không chỉ là phía Tây Ukraine thù địch,
mà chủ yếu là từ phía Đông trung thành. Nếu Nga nghiêm túc đặt cược vào một con bài như "tổng thống
hợp pháp" của một nước láng giềng, thì sau đó sẽ cay đắng cho Nga.
Chúng ta sẽ mất rất nhiều thứ mà không có gì để được.
Những sự kiện ở Crime làm tôi lo
lắng cùng cực. Lập luận rằng "nếu những người evromaydan có thể làm thế thì các
đối thủ của họ cũng có thể làm", tôi
nghĩ rằng điều mày cực kỳ mơ hồ. Sức mạnh
vị thế của Nga về tình hình ở Ukraine, từ
quan điểm của tôi, ít nhất là phải rõ ràng về đạo đức và sự công bình đạo đức.
Chúng ta không có quyền hy sinh đạo đức ngay thẳng này. Vì như vậy, trước tiên
chúng ta sẽ làm hại chính bản thân mình.
Tất nhiên, tôi hiểu và chấp nhận
thực tế là trong chính trị "cần phải xảo quyệt". Nhưng thực tế này lần nữa lại là lập luận mạnh mẽ ủng hộ việc
từ bỏ sự bất toan tính các hành động của chúng ta ở Ukraina nói chung và đặc biệt
ở Crime.
Không có gì có thể gắn kết chặt chẽ một xã hội bị lỏng lẻo và mất đoàn kết như kẻ thù bên ngoài. Nga không nên trở thành một kẻ thù như vậy đối với xã hội Ukraina. Điều này sẽ trở thành một thảm họa địa chính trị thực sự cho chúng ta.
Ở Ukraina, rất nhiều người không thích
Evromaydan và những người không phải là Tyagnibok Oleg, Dmitri Yarosh và những người sô vanh quốc
gia khác. Nhưng ở Ukraine rất ít người muốn sự phân rã của đất nước mình. Nếu
Nga thể hiện như là tấm gương của cường quốc, là kích động một sự tan rã như vậy, họ sẽ không thể tha thứ cho chúng ta.
Để kết luận, tôi xin chúc kiến
trúc sư tối cao của nền chính trị Nga, Vladimir Putin không phạm phải một sai lầm nào. Trong nhiệm kỳ của mình như
là nhà lãnh đạo của đất nước này V.V. Putin thường xuyên ở trong các tình thế chính trị khó khăn nhất.
Nhưng ngày hôm nay, sự đặt cược đang đặc biệt cao. Nếu các vấn đề diễn biến theo kịch bản tiêu cực, sẽ
không còn bất cứ ai chỉ ra được.
Trong chính sách của mình đối với
Ukraina, nước Nga có quyền hành động cứng
rắn để bảo vệ lợi ích quốc gia quan trọng của mình. Nhưng đây là những gì
chúng ta không có quyền làm, do đó, nó là cuộc phiêu lưu. Tôi hy vọng rằng trong
điện Kremlin người ta cũng nghĩ như vậy.
Tác giả: Michael Rostovsky
Chuyển ngữ: Việt Minh
Nguồn: Зачем нам Янукович?
Chi chú:
(1) Evromaydan (Ukraina) – Hành động phản đối đại chúng nhiều
tháng ở trung tâm của thành phố Kiev và ở các thành phố khác ở Ukraina, bắt đầu
từ ngày 21 tháng 11/ 2013 để đáp trả với việc đình chỉ quá trình chuẩn bị của
chính phủ Ukraina cho việc ký kết một thỏa thuận liên kết giữa Ukraine và EU. Hành
động mạnh mẽ, triệt để chống tổng thống và chống chính phủ đã dẫn đến một cuộc
đảo chính ở Ukraine .
(2) “Joe kẻ khó lùng bắt” - một nhân vật của một giai thoại nổi tiếng, và đề cập đến một người hay một hiện tượng, nổi tiếng, nhưng không ai muốn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét